Latest topics
» Mặt nạ quyền bí- Hồ Tuyết Điệpby Cỏ Dại Fri Jul 01, 2016 11:06 am
» [Truyện Ngắn - Tản Văn] Sưu Tầm Và Chọn Lọc
by ღThảo Nguyênღ Wed Dec 23, 2015 5:41 pm
» Thêm mục mới
by Cỏ Dại Sat Dec 12, 2015 9:12 pm
» Tuyển nhân sự Truyện Của Tôi lần 1/2015
by jenny_nyni1997 Tue Dec 01, 2015 6:14 am
» Bless you France !
by hoabuiduong Sun Nov 15, 2015 10:01 pm
» [Nhật Ký Hoa Bụi Đường] Ngoảnh lại để thấy
by hoabuiduong Tue Nov 10, 2015 4:44 pm
» Lớp học kì dị - Ngọc Băng
by Cỏ Dại Sun Nov 01, 2015 7:12 pm
» Danh sách truyện box Truyện dài Sáng tác
by jenny_nyni1997 Fri Oct 30, 2015 9:34 pm
» Truyện bựa - CON TINH TRÙNG KHUYẾT TẬT
by Bach Thanh Tien Sinh Fri Oct 30, 2015 6:32 pm
» Một người chồng tốt, một người cha tốt - Thùy Kiwi
by Cỏ Dại Fri Oct 30, 2015 9:44 am
» Mùa Hoa Anh Đào Nở- Hoa Bụi Đường
by hoabuiduong Mon Oct 26, 2015 10:29 pm
» Cánh Hoa Cuối Ngày- Hoa Bụi Đường
by hoabuiduong Mon Oct 26, 2015 10:28 pm
» Cất Giữ Một Hồi Ức Không Yên Bình- Hoa Bụi Đường
by hoabuiduong Mon Oct 26, 2015 10:27 pm
» Mưa- Hoa Bụi Đường
by hoabuiduong Mon Oct 26, 2015 10:24 pm
» Soi Sáng Lối Em Về- Hoa Bụi Đường
by hoabuiduong Mon Oct 26, 2015 10:22 pm
Most active topics
Most Viewed Topics
[Nhật ký] Linh Jin : Tôi chấp nhận là kẻ phản diện trong cuộc sống
Trang 1 trong tổng số 1 trang
12042015
[Nhật ký] Linh Jin : Tôi chấp nhận là kẻ phản diện trong cuộc sống
Cái topic này ra đời vì chủ nhân của nó thích có cái nhật kya online trong này ý mà )
Quý tôi thì quan tâm , không thì mặc kệ tôi đi nhé )
Quý tôi thì quan tâm , không thì mặc kệ tôi đi nhé )
Được sửa bởi ❤ Linh Jin ❤ ngày Sat May 16, 2015 1:25 pm; sửa lần 2.
[Nhật ký] Linh Jin : Tôi chấp nhận là kẻ phản diện trong cuộc sống :: Comments
Re: [Nhật ký] Linh Jin : Tôi chấp nhận là kẻ phản diện trong cuộc sống
12/04/2014
Chúc mừng sinh nhật anh nhé, chàng trai của em <3
Nói thật là đêm qua em đã cố thức đến 12h để cùng anh đón ngày mới - đón sinh nhật cùng anh. Không hiểu sao em quên béng mất, ngồi đọc truyện với onl facebook đến 2h sáng mới nhớ ra. :p
Nhưng ít ra em cũng thuộc top nhưng người đầu tiên gửi lời chúc đến anh mà.
Ôi, thôi vậy, em biết anh sẽ hiểu cho nên em sẽ không tốn lời biện minh nữa. Chí ít em cũng không nhớ nhầm ngày vì một năm trước đây em vẫn cứ lầm 12/4 thành 20/4. :p
Anh sẽ thấy em vô tâm nhưng mà cái đó hẳn sẽ không phiền hà gì đến anh đâu. Em biết. Vì em có điều đáng chú ý hơn thế đó là : Em yêu anh.
Yêu anh dù không phải từ cái nhìn đầu tiên mà yêu anh từ mái tóc của anh. Anh nên biết một năm trước em đã đổ trước mái tóc bạch kim của anh vì rõ ràng màu bạch kim làm em nhớ tới HKT nhưng nó ở trên đầu anh lại đẹp một cách kinh khủng!
Mà một năm sau, mái tóc bạch kim lại trở về đen huyền bí rồi. Anh muốn thư sinh hả? Ok. Tôi vẫn yêu anh với kiểu thư sinh ấy.
Đã rất lâu rồi... Em không thấy anh mặc áo trắng đấy. Nó làm em nhớ tới hồi cấp 3 của anh. Anh đã mệt mỏi lắm đúng không? Anh đã cố gắng rất nhiều! Vượt qua nhiều dèm pha, chê bai để theo đuổi điều mình muốn. Em biết anh không phải tài giỏi, sự cố gắng của anh chưa đủ để đưa anh lên vị trí cao nhưng anh không ngừng cố gắng. Anh cố gắng rất nhiều! Em hiểu mà.
Anh ốm cũng nhiều nữa. Mỗi khi thấy anh nằm im, chẳng thể làm gì vì bệnh, em có đau, có thương nhưng em không thể săn sóc anh, chỉ có thể nói anh mau khoẻ lại nhé và đáp lại là lời anh nói: Anh không sao. Em đừng lo mà.
Ưm... Sau này cấm có ốm nữa nghe chưa!!! Vì khi anh khoẻ, em mới thấy anh cười rạng rỡ.
Anh biết không? Em cảm thấy rất bình thường khi anh bảo Yêu! Yêu rất nhiều! Vì em biết rõ là anh yêu, và yêu rất rất nhiều. Cho nên anh chẳng cần nói em đủ hiểu rồi.
Anh nói anh thích con gái có vẻ cao ngạo, hơi chảnh. Ồ, thế mà giống em nhỉ? Nhưng mà người ta nói em lạnh lùng cơ. Quan tâm làm gì nhỉ??? Bởi em có trái tim ấm áp và nó bao bọc cho anh nên mình chẳg cần âu lo vì ai đâu!
Anh sợ em thất vọng về anh. Nhưng em chưa từng anh à. Em chưa từng như thế. Vì em tin tưởng anh. Và bây giờ anh cũng nên tin vào em đi, tin rằng em tuyệt đối sẽ không thay đổi... Trog vòng một năm nữa em vẫn sẽ yêu anh, yêu đến khi nào không còn nồng nàn thì thôi.
Mà em lải nhải nhiều quá. Tóm gọn là thêm tuổi mới rồi, bớt trẻ con đi nhé, mà không, em thích anh vừa baby vừa người lớn, để em vừa có thể vâng lời, vừa dạy bảo, giữ lấy cái sở thích nước uống của anh vì chúng ta cùng thích uống một loại sữa nên chúng ta vẫn phải tiếp tục duy trì điều đó, ăn uốg đầy đủ, dạo này anh gầy đi rồi đấy! Blah blah blah.... Nhiều cái lắm mà em sẽ truyền đạt sau. Đêm nay cố đừng ngủ muộn quá!!!! Nghe không? Nếu không em sẽ mất ngủ cùng anh. )
Yêu anh, thằng nhóc to xác.
12041994 - 12042014
Chúc mừng sinh nhật anh nhé, chàng trai của em <3
Nói thật là đêm qua em đã cố thức đến 12h để cùng anh đón ngày mới - đón sinh nhật cùng anh. Không hiểu sao em quên béng mất, ngồi đọc truyện với onl facebook đến 2h sáng mới nhớ ra. :p
Nhưng ít ra em cũng thuộc top nhưng người đầu tiên gửi lời chúc đến anh mà.
Ôi, thôi vậy, em biết anh sẽ hiểu cho nên em sẽ không tốn lời biện minh nữa. Chí ít em cũng không nhớ nhầm ngày vì một năm trước đây em vẫn cứ lầm 12/4 thành 20/4. :p
Anh sẽ thấy em vô tâm nhưng mà cái đó hẳn sẽ không phiền hà gì đến anh đâu. Em biết. Vì em có điều đáng chú ý hơn thế đó là : Em yêu anh.
Yêu anh dù không phải từ cái nhìn đầu tiên mà yêu anh từ mái tóc của anh. Anh nên biết một năm trước em đã đổ trước mái tóc bạch kim của anh vì rõ ràng màu bạch kim làm em nhớ tới HKT nhưng nó ở trên đầu anh lại đẹp một cách kinh khủng!
Mà một năm sau, mái tóc bạch kim lại trở về đen huyền bí rồi. Anh muốn thư sinh hả? Ok. Tôi vẫn yêu anh với kiểu thư sinh ấy.
Đã rất lâu rồi... Em không thấy anh mặc áo trắng đấy. Nó làm em nhớ tới hồi cấp 3 của anh. Anh đã mệt mỏi lắm đúng không? Anh đã cố gắng rất nhiều! Vượt qua nhiều dèm pha, chê bai để theo đuổi điều mình muốn. Em biết anh không phải tài giỏi, sự cố gắng của anh chưa đủ để đưa anh lên vị trí cao nhưng anh không ngừng cố gắng. Anh cố gắng rất nhiều! Em hiểu mà.
Anh ốm cũng nhiều nữa. Mỗi khi thấy anh nằm im, chẳng thể làm gì vì bệnh, em có đau, có thương nhưng em không thể săn sóc anh, chỉ có thể nói anh mau khoẻ lại nhé và đáp lại là lời anh nói: Anh không sao. Em đừng lo mà.
Ưm... Sau này cấm có ốm nữa nghe chưa!!! Vì khi anh khoẻ, em mới thấy anh cười rạng rỡ.
Anh biết không? Em cảm thấy rất bình thường khi anh bảo Yêu! Yêu rất nhiều! Vì em biết rõ là anh yêu, và yêu rất rất nhiều. Cho nên anh chẳng cần nói em đủ hiểu rồi.
Anh nói anh thích con gái có vẻ cao ngạo, hơi chảnh. Ồ, thế mà giống em nhỉ? Nhưng mà người ta nói em lạnh lùng cơ. Quan tâm làm gì nhỉ??? Bởi em có trái tim ấm áp và nó bao bọc cho anh nên mình chẳg cần âu lo vì ai đâu!
Anh sợ em thất vọng về anh. Nhưng em chưa từng anh à. Em chưa từng như thế. Vì em tin tưởng anh. Và bây giờ anh cũng nên tin vào em đi, tin rằng em tuyệt đối sẽ không thay đổi... Trog vòng một năm nữa em vẫn sẽ yêu anh, yêu đến khi nào không còn nồng nàn thì thôi.
Mà em lải nhải nhiều quá. Tóm gọn là thêm tuổi mới rồi, bớt trẻ con đi nhé, mà không, em thích anh vừa baby vừa người lớn, để em vừa có thể vâng lời, vừa dạy bảo, giữ lấy cái sở thích nước uống của anh vì chúng ta cùng thích uống một loại sữa nên chúng ta vẫn phải tiếp tục duy trì điều đó, ăn uốg đầy đủ, dạo này anh gầy đi rồi đấy! Blah blah blah.... Nhiều cái lắm mà em sẽ truyền đạt sau. Đêm nay cố đừng ngủ muộn quá!!!! Nghe không? Nếu không em sẽ mất ngủ cùng anh. )
Yêu anh, thằng nhóc to xác.
12041994 - 12042014
Mấy ngày nghỉ ở nhà... Sao thấy mệt mỏi vậy nè ?
Chẳng có hứng làm gì hết...
Thui thủi ở nhà... Ôi đồ ngốc!
Cái gì mà mua vé xem phim???
Còn lâu nhé!
Lúc thì hiền, lúc thì mắng người ta như đúng rồi!
Còn nói không thích con gái trang điểm tô son kẻ măt, không thích con gái đeo lens mắt to, người ta để mộc lại cứ chê người ta xấu. >"<
Cái thể gì thế????
Này, nếu muốn người ta bỏ son phấn, mắt nai thì ông bỏ bia rượu, game online đi!!!!
Lắm chuyện!!!!!! Không đi đâu hết! Ở nhà!
Chẳng có hứng làm gì hết...
Thui thủi ở nhà... Ôi đồ ngốc!
Cái gì mà mua vé xem phim???
Còn lâu nhé!
Lúc thì hiền, lúc thì mắng người ta như đúng rồi!
Còn nói không thích con gái trang điểm tô son kẻ măt, không thích con gái đeo lens mắt to, người ta để mộc lại cứ chê người ta xấu. >"<
Cái thể gì thế????
Này, nếu muốn người ta bỏ son phấn, mắt nai thì ông bỏ bia rượu, game online đi!!!!
Lắm chuyện!!!!!! Không đi đâu hết! Ở nhà!
Dạo này em thật sự rất mệt mỏi, chỉ muốn tránh xa thế giới bộn bề. Gia đình, trường lớp, bạn bè làm tâm trí em hỗn loạn. Những lúc như thế này chẳng phải em rất cần anh ở bên sao? Vậy mà từ khi nào anh cũng biến thành một rắc rối cho em?
Anh khiến em phải suy nghĩ, khiến em phải lăn tăn, lo âu. Khi em biết mình đang phải chia sẻ anh với một người nào khác, em đâu phải con ngu, nhưng sao nén chịu và chấp nhận.
Là do em yêu anh hơn lòng tự tôn của mình hay là do em đang cố phủ nhận?
Anh nói rằng anh yêu em là thật, còn cô ấy là trò chơi.
Đôi khi em băn khoăn, có phải em cũng là trò chơi nốt?
Em đang biến mình thành thể loại gì đây?
Nếu có vô tình em gặp anh ngoài đường tay trong tay với người khác, có khi nào anh sẽ lờ em đi như ta chỉ là người xa lạ?
Nếu có vô tình em trông thấy anh nắm tay cô ấy dạo bước trên đường, em sẽ chạy đi và khóc hay là kéo anh về bên mình ?
Vài dòng suy nghĩ cứ lướt qua tâm trí em, tự hỏi khi bên cạnh người ta, có giây phút nào cô ấy gợi anh nhớ tới em?
Anh nói anh cần chút vui đùa, anh cần em cho anh tự do. Em đã nói được và đây là cái giá sao?
Đôi mắt sưng tấy, đêm không ngủ và chiếc gối lại thẫm ướt. Đến lớp không học, cúi gằm mặt và khóc.
Giả vờ ngủ, tự tay lau nước mắt, là em tự hành hạ mình sao?
Chỉ là một chút bối rối trước khi em lấy lại nụ cười và nhìn vào anh.
Tại sao em không bảo anh ngừng lại và quay về bên em nhỉ?
Có phải em cũng mệt mỏi và mất niềm tin?
Chúng ta đã từng rất hạnh phúc như lẽ tất nhiên của mọi cuộc tình, nhưng cho đến lúc nào đó tất cả sẽ chấm dứt thôi, phải không?
Em không tin vào mãi mãi.
Anh cũng chưa từng hứa hẹn tương lai sau này với em.
Có người nói rằng em không tin vào tình yêu, vậy làm sao có thể bước vào một mối quan hệ, và em cũng không để ai yêu em thật lòng.
Em có thể lạnh lùng nhưng sau cùng vẫn là người nhút nhát.
Còn cô ấy làm được điều mà em không thể làm.
Cô ấy giành được anh nhưng em lại không thể mạnh tay cướp lại.
Chẳng lẽ ta chưa kịp buông tay đã phải cách xa nhau?
Anh khiến em phải suy nghĩ, khiến em phải lăn tăn, lo âu. Khi em biết mình đang phải chia sẻ anh với một người nào khác, em đâu phải con ngu, nhưng sao nén chịu và chấp nhận.
Là do em yêu anh hơn lòng tự tôn của mình hay là do em đang cố phủ nhận?
Anh nói rằng anh yêu em là thật, còn cô ấy là trò chơi.
Đôi khi em băn khoăn, có phải em cũng là trò chơi nốt?
Em đang biến mình thành thể loại gì đây?
Nếu có vô tình em gặp anh ngoài đường tay trong tay với người khác, có khi nào anh sẽ lờ em đi như ta chỉ là người xa lạ?
Nếu có vô tình em trông thấy anh nắm tay cô ấy dạo bước trên đường, em sẽ chạy đi và khóc hay là kéo anh về bên mình ?
Vài dòng suy nghĩ cứ lướt qua tâm trí em, tự hỏi khi bên cạnh người ta, có giây phút nào cô ấy gợi anh nhớ tới em?
Anh nói anh cần chút vui đùa, anh cần em cho anh tự do. Em đã nói được và đây là cái giá sao?
Đôi mắt sưng tấy, đêm không ngủ và chiếc gối lại thẫm ướt. Đến lớp không học, cúi gằm mặt và khóc.
Giả vờ ngủ, tự tay lau nước mắt, là em tự hành hạ mình sao?
Chỉ là một chút bối rối trước khi em lấy lại nụ cười và nhìn vào anh.
Tại sao em không bảo anh ngừng lại và quay về bên em nhỉ?
Có phải em cũng mệt mỏi và mất niềm tin?
Chúng ta đã từng rất hạnh phúc như lẽ tất nhiên của mọi cuộc tình, nhưng cho đến lúc nào đó tất cả sẽ chấm dứt thôi, phải không?
Em không tin vào mãi mãi.
Anh cũng chưa từng hứa hẹn tương lai sau này với em.
Có người nói rằng em không tin vào tình yêu, vậy làm sao có thể bước vào một mối quan hệ, và em cũng không để ai yêu em thật lòng.
Em có thể lạnh lùng nhưng sau cùng vẫn là người nhút nhát.
Còn cô ấy làm được điều mà em không thể làm.
Cô ấy giành được anh nhưng em lại không thể mạnh tay cướp lại.
Chẳng lẽ ta chưa kịp buông tay đã phải cách xa nhau?
Tôi là một Thiên Yết. Người ta nói Thiên Yết được sinh ra từ lửa địa ngục. Phải đấy, tôi là đứa con của thần Hades.
Cuộc đời là một cuốn phim. Còn tôi, là nhân vật phụ trong đời người khác, nhưng sẽ là nhân vật chính trong cuộc đời mình.
Câu chuyện về tôi không nói về một thánh nữ, cũng không kể về nàng tiểu thư thích lãng mạn hay cô công chúa thời @ mà nó nói về một nhân vật phản diện. Đúng, kẻ phản diện ấy là tôi.
Vì sao ư? Vì đó là điều tôi muốn.
Tôi không thích trở thành một chính diện ngoan hiền yếu ớt hay bị bắt nạt. Tôi thích phản diện mạnh mẽ có thể lườm nguýt đứa nào cướp đi cái gì của mình hay thậm chí không thuộc về mình.
Có lẽ tôi đã tốt trong tuổi ấu thơ, mỏng manh tựa như cành liễu khiến họ nghĩ rằng có thể chà đạp lên tôi. Bây giờ tôi thấy cuộc sống không phải trò đùa đâu, cho nên đừng đùa với tôi ✊✊
Tôi sợ scandal. Đến bây giờ vẫn sợ. Mỗi khi khinh ngữ của họ hướng về tôi, tôi vẫn không ngưng sợ. Nhưng tôi đã quá mệt mỏi vì phải nói "Tôi không như vậy". Mỗi lần bị dèm pha , cái tính của tôi là yêu công bằng, OK, tôi phải giành lại chính nghĩa cho mình. Nhưng họ làm tôi quá mệt mỏi rồi.
Tôi tự nhủ "I can do it!" Không biết bao nhiêu lần. Mỗi khi quá đau lại tự hành hạ bản thân bằng con dao tem thì cái sự nhức nhói trong tim đã được xả ra một nửa. Đó là cách tôi vượt qua. Đó là điều duy nhất tôi có thể làm hơn là nhảy lầu, thắt lọng, uống thuốc an thần hay rượu bia blah... Blah... Tôi không từ giã cõi đời đâu vì ông trời chưa cho tôi về với "Cha" thì tôi việc gì phải làm thế.
Thôi quên đi. Ploy đã nói thế này: cứ thả lỏng và let it be.
Mọi người nhìn tôi theo con mắt của họ. Còn tôi nhìn đời theo đôi mắt của riêng mình.
Cuộc đời là tổ hợp giữa đúng và sai. Chẳng bao giờ có người nào luôn thiện cũng như phản diện không bao giờ cũng ác.
Tôi chấp nhận là kẻ phản diện đấy. Hãy nhìn tôi đi!
Tôi là người mà các bạn không bao giờ muốn trở thành nhưng lại được các bạn tạo ra. Yên tâm tôi sẽ nhận đủ cát sê và không phàn nàn về kịch bản chân thật này.
Cuộc đời là một cuốn phim. Còn tôi, là nhân vật phụ trong đời người khác, nhưng sẽ là nhân vật chính trong cuộc đời mình.
Câu chuyện về tôi không nói về một thánh nữ, cũng không kể về nàng tiểu thư thích lãng mạn hay cô công chúa thời @ mà nó nói về một nhân vật phản diện. Đúng, kẻ phản diện ấy là tôi.
Vì sao ư? Vì đó là điều tôi muốn.
Tôi không thích trở thành một chính diện ngoan hiền yếu ớt hay bị bắt nạt. Tôi thích phản diện mạnh mẽ có thể lườm nguýt đứa nào cướp đi cái gì của mình hay thậm chí không thuộc về mình.
Có lẽ tôi đã tốt trong tuổi ấu thơ, mỏng manh tựa như cành liễu khiến họ nghĩ rằng có thể chà đạp lên tôi. Bây giờ tôi thấy cuộc sống không phải trò đùa đâu, cho nên đừng đùa với tôi ✊✊
Tôi sợ scandal. Đến bây giờ vẫn sợ. Mỗi khi khinh ngữ của họ hướng về tôi, tôi vẫn không ngưng sợ. Nhưng tôi đã quá mệt mỏi vì phải nói "Tôi không như vậy". Mỗi lần bị dèm pha , cái tính của tôi là yêu công bằng, OK, tôi phải giành lại chính nghĩa cho mình. Nhưng họ làm tôi quá mệt mỏi rồi.
Tôi tự nhủ "I can do it!" Không biết bao nhiêu lần. Mỗi khi quá đau lại tự hành hạ bản thân bằng con dao tem thì cái sự nhức nhói trong tim đã được xả ra một nửa. Đó là cách tôi vượt qua. Đó là điều duy nhất tôi có thể làm hơn là nhảy lầu, thắt lọng, uống thuốc an thần hay rượu bia blah... Blah... Tôi không từ giã cõi đời đâu vì ông trời chưa cho tôi về với "Cha" thì tôi việc gì phải làm thế.
Thôi quên đi. Ploy đã nói thế này: cứ thả lỏng và let it be.
Mọi người nhìn tôi theo con mắt của họ. Còn tôi nhìn đời theo đôi mắt của riêng mình.
Cuộc đời là tổ hợp giữa đúng và sai. Chẳng bao giờ có người nào luôn thiện cũng như phản diện không bao giờ cũng ác.
Tôi chấp nhận là kẻ phản diện đấy. Hãy nhìn tôi đi!
Tôi là người mà các bạn không bao giờ muốn trở thành nhưng lại được các bạn tạo ra. Yên tâm tôi sẽ nhận đủ cát sê và không phàn nàn về kịch bản chân thật này.
Similar topics
» "Con nhà người ta" tại dị thế - P.A
» Quy định box Nhật ký tâm sự
» [Nhật Ký] Tôi - Em Là Kẻ Nói Dối Nhưng Em Yêu Oppa.
» Nội quy diễn đàn Truyện Của Tôi
» [Nhật Ký Hoa Bụi Đường] Ngoảnh lại để thấy
» Quy định box Nhật ký tâm sự
» [Nhật Ký] Tôi - Em Là Kẻ Nói Dối Nhưng Em Yêu Oppa.
» Nội quy diễn đàn Truyện Của Tôi
» [Nhật Ký Hoa Bụi Đường] Ngoảnh lại để thấy
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|